Tình yêu (...)
9/21/07
Khi yêu, tôi luôn nghĩ về những điều ngọt ngào thôi, nhưng đâu ngờ rằng những cay đắng đang dần dần lấn sâu vào trong con người tôi bên cạnh những niềm vui nho nhỏ trong con tim luôn cháy bỏng của tôi.
Bên cạnh em, thật sự tôi cảm thấy rất vui và trong mắt tôi dường như không ai hạnh phúc như tôi. Em đâu biết chỉ một chút tình cảm em dành cho tôi thôi thì con tim tôi đã cảm thấy ấm áp rồi. Em đâu biết chỉ một hành động nhỏ nào đó thôi của em thôi cũng có thể làm cho tôi có cảm giác như chân mình đang rời khỏi mặt đất. Em đâu biết tôi không mong sẽ nhận được nhiều tình cảm từ em như tôi vẫn mong. Em đâu biết em giúp tôi nhận ra những mảnh ghép còn thiếu ở bản thân mình. Em đâu biết ...
Biết nói sao đây? Nhưng tôi biết trong tình yêu thì ko thể trách gì được. Đôi lúc, em cư xử thật "vô tâm" với tôi em biết không? Em có biết cảm giác tôi lúc đó như thế nào không? Buồn một chút nhưng tôi sẽ ko nản mà trái lại nó cho tôi thêm sức mạnh để đi tiếp và yêu em, và khi đó có lẽ tôi đang cảm thấy rằng tôi đang yêu em nhiều hơn...
...Phải chăng tôi đang dối trá ? Làm sao em có thể hiểu được, làm sao em có hiểu được tôi đang nghĩ gì? Nhưng chắc chắn em sẽ hiểu tôi, hiểu tôi yêu em như thế nào ...
Tôi cảm ơn em, thật sự cảm ơn tình yêu em đã dành cho tôi ...
Nếu tình yêu của em là những hạt cát tôi sẽ là bàn tay. Anh sẽ nắm chặt hay hờ thôi em nhỉ? Anh nắm chặt, cát sẽ lọt qua kẽ tay và rơi xuống! Nhưng nếu nắm hờ, anh sợ, cát sẽ theo gió bay xa mất ...